Nước cứng có hàm lượng khoáng chất hòa tan cao, chủ yếu là canxi và magiê. Mức độ cứng được xác định bởi lượng khoáng chất hòa tan này có thể phát hiện được. Trong nước cứng, xà phòng phản ứng với canxi tạo thành “cặn xà phòng”.
Độ cứng có thể được tìm thấy trong cả hai loại nước, nước máy và nước giếng. Nó có thể dao động từ nước hơi cứng đến nước cực kỳ cứng.
CÁCH ĐO ĐỘ CỨNG CỦA NƯỚC
Tại Mỹ, có hai đơn vị đo độ cứng của nước thường được sử dụng là GPG và PPM
Theo Bách khoa toàn thư Britannica, Grain per Gallon (GPG) là phép đo bắt nguồn từ phép đo trọng lượng của hạt lúa mì khô. Phép đo cổ xưa này tương đương với 1/7000 pound.
PPM, cũng có thể được hiểu bằng miligam trên lít (mg/L), chính xác như tên gọi của nó: nếu độ cứng nước của bạn là 1 ppm, thì một trong một triệu đơn vị nước của bạn là khoáng chất có độ cứng.
Grain per Gallon (GPG) là đơn vị độ cứng của nước được định nghĩa là 1 Grain (64,8 miligam) Canxi cacbonat hòa tan trong 1 gallon nước (3,79 lít). Đây là 1 phần trong khoảng 58.000 phần nước hoặc 17,1 phần triệu (ppm).
Để so sánh về trọng lượng và kích thước tương đối của một hạt (grain), một viên thuốc aspirin tiêu chuẩn thường nặng 5 hạt (Grain)
Ngoài ra trên thế giới còn có nhiều đơn vị đo khác, như độ cứng tổng quát (dGH), độ cứng Đức (°HD), độ cứng Anh (°Clark), độ cứng Pháp (°fH).